1. Đà Lạt – Đi trăm lần không chán, đi vạn lần vẫn mê.
2. Đà Lạt yêu thương, thiên đường mộng mơ của anh và em. Hứa hẹn sẽ trở lại một ngày không xa nhé Đà Lạt!
3. Mùa thu Đà Lạt, Chạy xe máy theo đường đèo Mimosa gặp những vườn hồng đang độ chín cũng rất đẹp.
4. Đà Lạt chào mình với những cơn mưa rào se se lạnh.
5. Tôi vẫn hỏi tại sao đà lạt mưa mà lại đẹp đến thế , có cái gì đó lưu luyến chân du khách mà không có ai trả lời được.
6. Đà Lạt Mùa Này…!
Tầm này Đà Lạt như một cô gái đỏng đảnh, rất khó chiều. Những buổi sớm mai thường là nắng ráo và rất đẹp nhưng chiều thì lại mưa như trút nước, mưa không ngừng nghỉ. Đến sáng hôm sau thì trời âm vì ảnh hưởng của cơn mưa tối qua tưởng chừng sẻ mưa tiếp đến nơi, thì chìu lại gió hiu hiu, nắng đẹp đến không tưởng. Nhưng dù có thế nào thì Đà Lạt vẫn đẹp và rạng rỡ bất chấp thời tiết.
7. Thành phố hương hoa đã làm lưu luyến trái tim ta…
8. Nhất định phải có một chuyến đi chỉ để ghi lại những khung cảnh đẹp đến như thế này.
Đà Lạt ơi, mình hẹn nhau tháng mấy bây giờ?
9. Không biết đã bao lần đặt chân tới mảnh đất này, chỉ biết mỗi chuyến đi là những cảm xúc rất đặc biết, nơi dấu đi những ký ức vui buồn. Dù chỉ đến để uống một ly cà phê, quên hết bộn bề cuộc sống, đến để ngắm hoa hay cảm cái lạnh quê nhà. Rất yêu mảnh đất này.
10. Những hình ảnh ngày xưa của Đà Lạt thủ phủ của đất Lâm Đồng ,đó là những hình ảnh đường phố , nhà cửa, các công trình kiến trúc, những cảnh đẹp được nhiều tác giả chụp ở những góc độ khác nhau, về một thành phố Đà Lạt khang trang nhưng không thiếu vẻ quyến rũ.
11. Lòng chỉ muốn an nhiên, chỉ nghĩ về những gì tốt đẹp nhẹ nhàng nhưng đời đang tới đoạn cao trào, phân nhiều khúc, rẽ nhiều nhánh.
Mỗi ngày đều có những vấn đề, bước đệm khác nhau để tính.
Thiệt khó lường…
12. Đó là những ngày ươm nắng ở Đà Lạt, là những ngày cạnh nhau an yên và bình yên nhất.
13. Hôm nay ngoài cửa sổ đưa vào nhà những mùi rất quen, như là mùi thịt nhà ai đó kho có nước màu và vị hành tím, mùi hoa cỏ lãng đãng trong không khí, mùi khói thoảng, mùi của bình yên.
Mình cảm thấy nhớ cảm giác được đi bộ dưới nắng, nhìn bên đường thấy quá trời hoa và ngẩng cổ, ngước mắt lên sẽ thấy được mấy nhành thông từ tốn lay theo gió. Hình như là rất lâu rồi, sự nhướng thơ này mới ghé lại. Hình như là tại vì sắp đông.
14. Dũng cảm là khi người ta biết mình muốn gì và cố gắng thật nhiều cho nó mà không sợ thất bại.
Nhưng thông minh sẽ giúp người ta chuyển hướng đường đi khi cảm thấy việc mình đang làm là vô ích.
Em đã rất dũng cảm. Và bây giờ em cần phải thông minh.
15. Nghĩ thanh thản sẽ khiến cuộc đời bớt mệt mỏi. Ai rồi cũng sẽ đổi khác, và cách chúng ta nhìn nhận vấn đề sẽ nói lên độ tổn thương nặng nhẹ. Hãy nhớ bình thản đối mặt với mọi chuyện, lạ lẫm gì với dăm ba lần tổn thương…
16. Bảo Bình à! Không cần cảm ơn những kẻ đã làm tổn thương bạn vì họ không hề giúp bạn trưởng thành, chính sự kiên cường của bản thân đã giúp bạn trưởng thành. Chỉ cần cảm ơn những người đã luôn ở bên bạn là đủ. Còn những kẻ kia, hãy nói với họ hiện giờ bạn sống rất tốt.
17. Hay mò mẫm lục lại mấy thứ… ngày này năm ngoái cũng đang ở Đà Lạt nhỉ? Nhớ Đà Lạt quá, nhất định có một ngày nào đấy, ngẫu hứng đặt vé rồi bay veo một cái đến nơi. Ngày nào đấy… tự dưng muốn kệ tất cả, gạt bỏ hết suy tư lo nghĩ, cùng với anh … quay trở lại đây.
18. Đó là một buổi chiều tại TP. Đà Lạt xinh đẹp. Đẹp đúng không? Chỉ là, tôi không chắc có muốn nhớ lại hay không. Cảm thấy nhộn nhịp mà… thật buồn. Đà lạt chào đón bằng cơn mưa nặng hạt. Con đường, cảnh vật rất quen thuộc. Người buồn cảnh có vui bao giờ.
20. Đà Lạt tuy vậy nhìn góc nào cũng có cái tĩnh lặng, có cái đẹp một chút của thiền. Một góc phố kiểu Tây, một nhánh ngõ vắng cộng với không khí lạnh đêm về dễ giúp khởi lên những nghĩ suy miên man về cuộc sống cao nguyên.
21. Giọng người Đà Lạt nhẹ nhàng đáng yêu dễ thuyết phục lòng ngừi gê gớm cộng với tiết trời se se và việc phải đi bộ 5 cây số khiến Linh ko kìm lòng chén hết 3 cái bánh tráng nướng, 1 tô hủ tíu với mấy cái bánh bơ gối ngọt, cộng thêm củ khoai lang mật với cốc sữa hột gà béo ngậy thật ko còn gì phê hơn !
22. Em yêu Đà Lạt mùa này, buổi sáng se lạnh, buổi trưa trong xanh, buổi chiều âm u, đôi khi ẩm ương mà xuất hiện vài cơn mưa nhỏ hay đôi khi có những cơn mưa phùn rơi nhẹ trên áo. Buổi tối lạnh lạnh, sương mù răng kín những con đường đi. Đà Lạt mùa này có hoa dã quỳ nở vàng rực…nhìn chúng thật rực rỡ.
23. Có những thứ không thể kể được bằng lời, chỉ có thể cảm nhận một cách chân thành nhất, dịu êm nhất…
24. Em này, lên Đà Lạt sống đi, muốn cùng em ngắm hoàng hôn Đà Lạt, mình ở cạnh nhau, anh sẽ pha cho em một ly cafe sữa đặc biệt, mình ngồi cạnh cùng thức cafe, uống trà đậm, nhìn nhau, nói với nhau dăm ba câu vô nghĩa nhưng đầy thành ý cứ vậy mỗi ngày… được không em…
25. Tìm lối thoát cho thực tại từ một miền xứ (ít ra, trên bề mặt địa lý) bình yên là một chọn lựa biết trước tính nhất thời nhưng cũng là định mệnh “nan tư nghị” của một số kiếp lãng du. – Đà Lạt một thời hương xa – Nguyễn Vĩnh Nguyên..
26. Yêu Đà Lạt, nhớ Đà Lạt.
Có một người cũng yêu Đà Lạt như thế, có thể là nhiều hơn nữa.
Theo lý thuyết thì hai con người ấy, đáng lẽ sẽ cùng dắt nhau lên Đà Lạt, cùng hít hà tận hưởng bầu không khí tuyệt vời ấy, cùng nhau rong ruổi khắp mọi nẻo đường. Ấy vậy mà họ lại bỏ lỡ nhau.
Có những con người vào những thời điểm lại ngại ngùng và khờ dại đến thế!
27. Đêm nay quay lại đà lạt, nỗi nhớ ngày xưa ùa về. 5 năm rồi cho lần đầu tiên đi chơi cùng mối tình đầu. Giờ, chỉ còn mình hắn lẻ loi.
28. Nó muốn được lên Đà Lạt một lần nữa. đến giờ cũng đã 6 năm nó chưa quay lại. Nhưng kí ức của nó về Đà lạt vẫn còn vẹn nguyên. Một vùng mờ ảo buổi sương sớm. có tia nắng nhẹ hắt lên trên mặt Hồ Xuân Hương.
29. Chỉ cần nghĩ đến Đà Lạt thì hương thơm nhè nhẹ của một chiều rong ruổi khắp thành phố lại thoảng qua khe mũi, đánh thức mảnh ký ức nho nhỏ trong não bộ.
30. Những ngày tháng rong ruổi, chỉ lo ăn gì, đi chơi đâu. Đi mệt lại nghỉ, nghỉ chán lại đi. Cứ như vậy một tuần trôi qua. Nhiều lúc bị công việc và kết quả học tập ảnh hưởng một chút, nhưng chí ít, mình cũng biết bảo bản thân rằng: “Từ từ, về nhà, quay lại guồng quay thì giải quyết tiếp, vẫn chưa quá muộn để tìm ra giải pháp”.
31. Đi Đà Lạt đi. Khi chán ngán những món nợ, những việc phải làm, những điều phải lo nghĩ, những bất công, oan trái, bế tắc…. thì đi đi, để nhớ nhung dịu dàng về quá khứ, trút bỏ những lo âu hiện tại. Buông thả mình đi, để gió ôm lấy hình hài, và những đoá hoa ve vuốt tâm hồn, nhắm mắt lại và sẽ nhìn thấy nắng nơi da thịt mình ấm lên. Ở đó, ta sẽ được tái sinh trong một cơn hoan lạc tràn đầy. Đi đi
32. Đà lạt chào đón bằng cơn mưa nặng hạt. Con đường, cảnh vật rất quen thuộc. Người buồn cảnh có vui bao giờ.
33. Đà Lạt – nơi tôi có thể vứt bỏ những mệt mỏi để hòa mình vào không khí se lạnh với mùi hương ngào ngạt của vùng đất ngàn hoa này.
34. Đà Lạt có gì? Đà Lạt có những thứ mà Sài Gòn không có.
35. Đà Lạt mùa xuân được bao trùm bởi bầu trời màu hồng của hoa mai anh đào cùng với cái không khi se lạnh làm tan đi những ưu phiền trong tôi.
36. Đà Lạt là thành phố ngàn hoa, quả không sai. Ở đâu, chỗ nào, khi ta dừng chân nấu một điếu thuốc, những loài hoa dịu dàng thanh tao và chút rực rỡ vẫy chào kiều diễm! Hoa khắp mọi nơi: những con dốc, cung đường, xe đẩy của chị hàng rong, quán cafe, cửa hàng, cổng vào, công sở và cả những triền đồi, lũng xanh. Hoa đủ màu, đủ dáng, đủ loài sống chung dường như hòa quyện để tôn cho vẻ đẹp của mình trong xanh tươi của phố xá đó chăng!
37. Ở đây, Đà Lạt đã cho ta thưởng thức những sắc thái, nhưng cung bậc muôn màu của ẩm thực. Món ăn nào, thức uống nào cũng gây xôn xao trong ta. Đã ngon là ngon mê hồn, đã say là say đến la đà, đã quyến rũ là quyến rũ đến tận cõi lòng…
38. Ở đây không có cái cảm giác sốt sắng, háo hức của hàng trăm cuộc gọi kèm lời mời thiết tha của Sài Gòn. Đà Lạt chỉ nhẹ nhàng, dịu dàng như chính vùng đất sương mù lịch lãm, mộng mơ này chăng? Ta đến thành phố này với bao cảm xúc đan xen, trộn lẫn. Đó là tình người có cái chân chất của sống chết quê nhà, nhưng lại lịch lãm, hào hoa từ câu chào, lời gửi.
39. Trở về với Sài Gòn tấp nập, tôi lại nhớ những con đường dài và quanh co, sự yên tĩnh và cái không khí se se lạnh vốn có, một cái lạnh rất riêng của Đà Lạt. Nhớ cao nguyên với cái nắng, cái gió bỏ rơi giữa lưng đèo. Nhớ… và nhớ … không đầu, không cuối… chỉ đủ để nhắc về một chốn yên bình mà mỗi khi giông tố em lại muốn quay về…
40. Đà Lạt những ngày mưa thích nhất là được nằm cuộn tròn trong chiếc mền thật dày, thật ấm và mở toang cửa sổ để nhìn mưa giăng, sương trắng đổ tràn xuống núi. Mưa Đà Lạt thật nồng nàn bởi hạt mưa không vẩn bụi. Trong từng giọt nước mưa trong vắt có mùi thông xanh, mùi đất ngái nồng, mùi lá bắp cải, mùi đá núi phả hơi lạnh… Dù lạnh cũng cảm thấy ấm lòng.